quảng cáo
ads
ads
ads

Nếu mỗi ngày chúng ta muốn ngoan hiền, nhưng thế giới đầy rẫy những vô tình

Mỗi ngày, khi chúng ta cười vui
Có lẽ đời sẽ bao la hơn biết mấy
Ai cũng có nỗi đau mà người ngoài không bao giờ nhìn thấy

Họ chỉ thấy chúng ta cười, dù trái tim rên xiết từng đêm
Họ chỉ thấy chúng ta cười dù những giọt nước mắt cứ nhiều thêm
Đâu ai dang tay ra chở che cho quãng đường mình cần cố gắng

Chúng ta tìm chổ trú mưa cùng nhau
Rồi bỏ ra đi khi trời có nắng
Quên mất người bạn đồng hành khi gặp cơn mưa
Ai cũng tự che ô cho mình giữa trời nắng ban trưa
Rồi quên đi người bạn hôm kia đi cùng mình trong mưa gió
Không ai trách ai vì ai cũng phải sống cho cuộc đời mình hơn là sống vì người khác
Yêu thương vốn chỉ rẻ bằng giá một đồng bạc tròn xoe
Mà chúng ta không thể đoán trước mặt hình hay mặt chữ
Không ai muốn cuộc đời mình bị hắt hủi
Bởi chính người mình thương yêu

Sẽ là đau đớn biết bao nhiêu

Khi yêu thương mãi vẫn chỉ là yêu thương vô vọng
Trong căn phòng, chúng ta ngồi nhặt từng kỉ niệm xưa như mộng
Còn bên ngoài kia, họ cười nói ồn ào
Hóa ra trong những ngày chúng ta đau khổ biết nhường nào
Thì bên kia họ vẫn đùa vui hạnh phúc
Sống một cuộc đời mà ai cũng nghĩ rằng “mình đúng”
Còn phần sai là những kẻ nặng tình
Để rồi hờn trách nhau bằng vạn câu nói vô hình
Mà đến mức ngồi yên  cũng thấy rưng rưng khóe mắt
Ngồi yên nghe thế giới xung quanh mình tự cài then chôn chặt
Một con tim…

Trong cuộc đời vốn đã rất ít phép nhiệm màu
Hãy tự đi tìm cho mình hy vọng.
 Mỗi ngày, nếu chúng ta có hiền ngoan thêm, thế giới vẫn đầy rẫy sự vô tình…
 
Nhãn:

Đăng nhận xét

[facebook]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.