Tôi là vợ của người viết “Bố sẽ sớm quay về bên con”. Hôm nay tôi quyết định nói ra hết sự thật về tác giả của bài viết để mọi người biết rõ về anh ta.
Gửi người chồng yêu quý!
Bạn tôi gửi cho tôi đường link và tôi đã đọc hết những gì anh đã viết. Đúng ra tôi không viết mấy dòng này để gửi cho anh, nhưng vì tôi quá ức chế. Nếu tôi không nói rõ nguyên nhân thì mọi người sẽ chửi vào mặt tôi là độc ác, tàn nhẫn và chia cắt tình cảm bố con anh. Cái gì nó cũng có giá và có nguyên nhân của nó, không tự dưng tôi lại đối xử với anh như vậy.
Trước khi cưới nhau, tôi đã nói rõ quan điểm không chấp nhận và tha thứ nếu anh vi phạm vào các nguyên tắc: Không nói dối, không rượu chè nghiện ngập, không cờ bạc, không gái gú. Anh đã thề sống thề chết là không bao giờ vi phạm, nhưng thực tế thì sao? Khi cưới anh, tôi biết anh không phải là người khá giả, gia đình anh cũng vậy nhưng tôi vẫn quyết định lấy anh trong sự ủng hộ của gia đình họ hàng nhà tôi. Có ai bắt anh phải có cái này cái khác không? Có ai cần tiền bạc của anh không? Vậy mà anh luôn khoe khoang có cái này có cái kia, nhưng thực chất anh có cái gì?
Vì anh không muốn ở rể nên bố mẹ tôi đã cho một mảnh đất để tôi và anh yên tâm làm ăn, lúc nào có tiền thì xây. Tôi bảo anh là xây luôn vì lúc đó tôi có tiền riêng đủ để xây, nhưng anh không nghe, bảo tôi chịu khó thêm một thời gian nữa rồi anh tự kiếm tiền xây nhà. Lúc đó tôi rất phục và rất thương anh. Anh nói đúng, chỉ sau một năm anh đã kiếm đủ tiền để xây được căn nhà khang trang. Lúc đó tôi rất hạnh phúc. Cuộc sống gia đình tôi cũng chỉ cần có vậy thôi, tôi mỹ mãn lắm rồi. Tại sao anh lại dở chứng ra như vậy?
Anh bảo tôi vì tương lai của con, vì anh muốn tôi và con được sung sướng trong khi mẹ con tôi có khổ đâu, anh muốn nghỉ việc để ra kinh doanh bên ngoài. Tiền lương của tôi và của anh không những chi tiêu thoải mái mà hàng tháng còn tích lũy được một ít. Tôi đã khuyên anh, nói hết những gì cần nói với anh. Gia đình hai bên cũng đã khuyên ngăn nhưng anh có để ý không? Anh có coi ai ra gì không? Tôi và gia đình không đồng ý, anh đã thuyết phục rồi nói dối đủ kiểu. Vì thương và tin anh nên tôi đã đưa hết tiền cho anh đầu tư dự án này dự án khác. Không những vậy anh còn bắt tôi đi vay, chạy tiền để anh tiếp tục làm ăn. Cuối cùng thì sao? Anh thu lại được cái gì hay mất trắng hết? Vì anh, tôi vay tiền của bạn bè. Vì anh, bố mẹ tôi phải rút hết tiền tiết kiệm ra để giúp anh làm ăn. Kết quả anh dành cho tôi và bố mẹ tôi là một đống nợ. Bạn bè và họ hàng chửi tôi với bố mẹ tôi là quá ngu nên mới tin lời anh.
Chuyện xấu xảy ra, tôi đã bắt anh phải dừng lại khi chưa quá muộn. Anh cố tình không nghe tôi và tiếp tục nói dối tôi: “Anh không thể từ bỏ được, nếu bỏ bây giờ là mất trắng hết”. Anh lại tiếp tục cho tôi thêm quả đắng nữa. Nợ nần khắp nơi, ai gặp cũng chỉ để đòi nợ. Anh thử nghĩ xem, tôi và gia đình tôi còn sống được nữa hay không?
Tôi và gia đình tôi có chê bai hay khinh bỉ gì anh không hay anh chỉ sĩ diện hão huyền? Anh biết tôi không chấp nhận được anh là vì sao không? Chính vì cái tính sĩ diện, sự dối trá, quanh co và bảo thủ của anh đấy. Mở miệng ra, anh nói anh thương con bé nên mới làm như vậy. Anh thương nó hay anh đang cướp đi cuộc sống đầy đủ của nó. Anh thương hay giết nó? Anh lấy tiền của tôi để đi mua hết thứ này thứ khác cho con bé trong khi tôi đã nói rất nhiều lần với anh là không được chiều nó như vậy. Tôi nói với anh không khác gì nước đổ lá khoai. Anh giỏi sao không bỏ tiền ra mà mua cho nó lại lấy tiền của tôi? Anh làm được gì cho mẹ con tôi hay anh chỉ phá?
Anh bỏ ngay mấy trò ngó nghiêng ở cổng trường học của con tôi đi. Anh thương con bé thì cầm tiền về để tôi trả nợ đi. Tôi đã nhiều lần định tha thứ, cho anh về để anh làm lại nhưng vì những gì anh gây ra với tôi và bố mẹ tôi nên tôi không thể. Nếu anh còn có lòng tự trọng và thương con thật thì làm ơn cầm 3 tỷ về đây để tôi trả nợ, rồi tôi cho anh quay về. Nếu không thì tự anh lo cho cuộc đời anh đi, để mẹ con tôi được yên.
Vấn đề duy nhất mà tôi xin anh: Anh về ký vào đơn để tôi ra tòa làm thủ tục ly hôn. Tôi chờ hết ngày 30 tháng 6 mà anh không về ký đơn thì sẽ đơn phương ly hôn với anh vì tôi còn phải ổn định cuộc sống mới. Bố mẹ tôi cũng bảo tôi trả lại anh số tiền anh đã bỏ ra để xây nhà. Xin lỗi anh nhé, số tiền mà anh bỏ chỉ bằng 1/3 số tiền mà anh đã lấy đi của tôi và của bố mẹ tôi thôi nên không bao giờ có chuyện như bố mẹ tôi nói.
Hàng tháng anh cũng không nên gửi mấy đồng bạc cho tôi làm gì, tôi không nhận đâu. Những đồng tiền đấy tôi đã gửi lại hết cho mẹ anh rồi. Vài lời cuối cùng tôi gửi anh, anh nhớ và sống cho tử tế: bỏ tính sĩ diện, tinh vi và dối trá đấy đi rồi về ký đơn cho tôi.
Đây là toàn bộ sự thật, để tôi xem khi biết sự thật này có độc giả nào chấp nhận được con người anh không. Nào là “Con gái bố sau này lớn lên bố sẽ cho con theo nghề của bố. Nào là con sẽ phải trở thành một nữ phóng viên, một nữ biên tập viên truyền hình, một MC, một nghệ sĩ chơi đàn piano…”. Nó cũng đang giống anh ở cái suốt ngày nhảy múa hát ca rồi đấy. Còn những tính nết khác thì gia đình nhà tôi vẫn có phúc nên nó vẫn không giống anh.
Nga
Đăng nhận xét
Đăng nhận xét