Tony Tèo : " Tôi chưa hề dao kéo"
1. Một bữa, Tony tung ra chính sách khuyến mãi, mua 1 số lượng phân bón nhất định của hãng Phượng Tím sẽ đưa đi Hàn Quốc giải phẫu thẩm mỹ. Các công ty phân bón khác ngỡ ngàng, trở tay không kịp. Đâu chừng 1 tháng sau, doanh số đạt được hết sức nhanh chóng. Các đại lý ở khắp cả nước nô nức tiêu thụ. Các chủ đại lý mà là phụ nữ thì ra sức o ép đại lý cấp 2 hay nông dân dùng phân của Tony. Các bà vợ của các nam đại lý thì khóc lóc, lăn lóc nằm vạ, ép mấy ông chồng đẩy nhanh doanh số. Nói ông có còn thương tui thì bán phân giùm thằng Tony đi. Nông dân trồng hoa ngơ ngác tới hỏi, anh ơi em đang trồng hoa, có loại phân nào tốt cho hoa, mấy ổng ép lấy loại phân này nè, về mới biết đó là loại phân giúp tốt lá. Nên bón xong, lá xanh rì, hẻm có cái bông nào, nông dân ngồi khóc quá chừng. Còn trồng rau ăn lá thì bị ép dùng loại chuyên làm to củ, nên xà lách khai thác lên cứ ngỡ khoai tây, rễ một đống. Nông dân cả nước thi nhau xài phân của Tony dưới sự giúp sức của hệ thống đại lý rộng khắp. Thiệt là bá đạo, đúng là đi hạc Ha Vợt về, các cty phân khác cạnh tranh sao lại.
Thật ra thì các mẹ, các chị ấy thiếu gì tiền...để phẫu thuật thẩm mỹ, ở Sài Gòn hay Thái Lan là vô tư, nhưng đi tận Hàn Quốc và có người theo làm phiên dịch, lại có óc thẩm mỹ để tư vấn như Tony thì các mẹ các chị yên tâm. Cơ hội ngàn năm. Đâu 2 tháng sau thì Tony dắt đoàn đi, khoảng 15 chị, Bắc Trung Nam đủ cả. Tony như gươm lạc giữa rừng hoa. Người cao nhất khoảng 70 tuổi và người trẻ nhất khoảng 20 tuổi. Tất cả để hào hứng, dồn về SG để đi Hàn Quốc.
À kể vụ làm visa trước đã. Vì các chị ấy đi Hàn Quốc lần đầu nên phải lên xếp hàng cho lãnh sự coi mặt phỏng vấn, mới cho đi. Ké Tony dắt họ lên. Chu cha nó đông hết biết (Nó ở đây là cái lãnh sự quán). Cả đoàn dài xếp hết cả vỉa hè đường Nguyễn Du. Tony cao lòng ngòng, đứng vượt trội giữa 1 hàng phía trước và 1 hàng dài phía sau, toàn phụ nữ, phần lớn ở quê lên, mặc quần áo xanh đỏ tím hường, quánh kem Bông Lúa cái mặt trắng thiệt trắng nhưng cái cổ đen thui, tay cầm cái hộ chiếu vân vê. Một đoàn xếp hàng song song toàn thanh niên nam giới, gương mặt ngơ ngác, mặc áo công nhân đồng phục, đội mũ trắng có chữ Suleco gì đó, chắc đi theo diện xuất khẩu lao động. Các khách hàng của Tony từ từ tiến vào khu vực làm visa. Chị Năm ở Bạc Liêu xếp đầu tiên, chị ấy năm nay 70 tuổi, vì già cả nên ưu tiên xếp trước. Tới khu vực tấm kính chắn để hỏi phỏng vấn thì thấy 1 nhóm nhân viên lãnh sự bu lại bàn tán. Rồi cả phòng chờ mọi ánh mắt đổ dồn về phía chị Năm. Chỉ chỉ trỏ trỏ. Lao xao. Thấy nhân viên lãnh sự hỏi 2 3 lần mà chị vẫn không trả lời được, nên Tony mới nhảy lên trợ giúp. Cô nhân viên người Hàn Quốc hỏi bằng tiếng Việt lơ lớ, anh hỏi giùm bà ấy là động cơ nào khiến bà ấy tới tuổi này mà còn đi xuất cảnh? Tony ngơ ngác, nhìn lên trên mới thấy dòng chữ dán trên tấm kính "lấy chồng Hàn Quốc, nộp tại đây".
2. Rồi nửa đêm cũng ra sân bay để đi Hàn Quốc. Chuyến bay của Air Korea. Chu cha mấy tiếp viên nữ đẹp hết biết. Ăn nói vui vẻ, cả đêm cứ bưng cái khay nước đi qua đi lại, ai uống gì thì lấy uống. Đoàn Tony đến nơi thì trời đã sáng, lạnh teo bugi. Đưa về khách sạn để nghỉ ngơi.
Chiều thì cả đoàn đến bệnh viện thẩm mỹ. Tới nơi mới thấy người Việt Nam, Trung Quốc, Philippines....quá trời, đứng ngồi lố nhố. Bắt gặp mấy cô ca sĩ nổi tiếng của Việt Nam cũng ngồi chờ đến lượt mình. Hèn gì lên báo nói giải nghệ hay vắng mặt 1 thời gian, thực ra là đi Hàn Quốc sửa sắc đẹp.
Cái xong cái bác sĩ gọi vô. Chụp hình để lấy gương mặt và họ sẽ chỉnh sửa qua máy vi tính trước. Các hình người đẹp quốc tế treo khắp nơi, để khách chọn kiểu. Có cả các ngôi sao Việt Nam nữa. Kiểu Triệu Vi, Kim Nam Joo và Phạm Băng Băng là các kiểu được các chị thích nhứt. Nhưng phải ở lại cả tháng, vì gọt xương nó mới có cái cằm nhọn, nên các chị chọn giải pháp sửa nhẹ thôi. Cánh mũi người Việt ai cũng to, do đó thu gọn lại là rất phổ biến. Độn lên 1 chút. Mắt 2 mí rồi nên chỉ mở rộng và dài ra. Gắn thêm lông mi và lông mày dài đến thái dương cho nó lá liễu. Đôi môi phải chín mọng, bĩu ra cho nó khinh đời. Răng thì veneer 1 lớp để trắng sáng lấp lánh, 2 cái khểnh 2 bên cười cho đẹp. Hút mỡ để thu hẹp cái nọng dưới cằm. Da dày quá thì mài cho nó mỏng. Nếu bị mụn thì sẽ phải xử lý mụn 1 ngày với máy hút chân không. Mặt thịt chằm dằm hay ú nu sẽ được tùng xẻo bớt để thanh tú. Móc 1 cái hố bên má để lòi núm đồng tiền. Theo tiêu chuẩn của Hàn Quốc, mặt càng nhỏ càng dài càng đẹp.
Các bác sĩ cũng làm theo ý mình, mắc hơn chút. Muốn giống ai thì lên mạng download hình về, họ sẽ làm y chang. Chị Năm Bạc Liêu nói làm cho chị cái mũi giống Hồ Ngọc Hà đi. Chị chỉ thích cái mũi vậy thôi. Nên chị này làm nhanh nhứt, 1 buổi chiều tiểu phẫu, về nằm khách sạn 2 ngày rồi qua bệnh viện gỡ bông gòn ra, coi như xong. Cái mũi châu Âu trên gương mặt châu Á nhìn rất lạ. Chị Hồng Củ Chi thì đòi kiểu Nhị Hà, tức cái mũi Hà Hồ và cái miệng Hà Tăng, nên làm mất 1 ngày. Có chị Tuyết Thu ở Hải Dương là phức tạp nhứt vì chị ấy đòi phải hơn mấy người kia. Tony thì hết biết người nổi tiếng nào tên Hà nữa, nên phải lên mạng search rồi hỏi mấy đứa nhỏ. Cuối cùng, cũng làm được cái Ngũ Hà cho chị, thêm cái cằm của Trần Thu Hà, đôi mắt của Quang Hà và vầng trán của... Vũ Hà. Nên bác sĩ làm hơi khó, cả tuần mới xong.
Mấy chị nói thôi để mấy chị hùn tiền lại cho Tony vô làm cái gì đó, sẵn ngồi đợi làm luôn đi em. Cái Tony vào kiểm tra, nó chụp hình ở cả chục góc độ, rồi vẽ đồ thị phân tích đạo hàm tích phân gì ghê gớm lắm, rồi nói thôi khỏi, gương mặt mày thanh tú quá rồi, các tỷ lệ hợp lý quá rồi, can thiệp bằng dao kéo sẽ hỏng vẻ đẹp trời cho. Đúng là trung tâm thẩm mỹ có lương tâm và mấy ụ pa này có trình độ thẩm mỹ cao. Nên chỉ ra ngồi chợ Dong Daemun mua sắm và ra Gang Nam nhậu với mấy thằng đệ, chờ mấy chị ấy xong thì dắt về.
Xong về VN. Nhân viên hàng không người Việt bên sân bay Hàn Quốc hẻm cho lên máy bay. Ủa nói đoàn ca sĩ hải ngoại này đi về nước hát sao hẻm có giấy phép biểu diễn, VN không cho nhập cảnh đâu nha. Họ tưởng mình là bầu sô, thấy ôm giỏ tiền đô la và kem phấn giùm cho mấy chị ấy. Dân du lịch, du học sinh và lao động xuất khẩu bu lại xin chữ ký. Nó chỉ trỏ chị Năm Bạc Liệu nói ủa có phải Hà Hồ kia không, sao ở ngoài nhìn già quá héng. Hay chị Hồng Củ Chi thì tụi nó nhầm với Hà Tăng, còn thì thầm nói ủa sao bữa nay béo quá. Nhân viên check in thì không chịu làm thủ tục, nói hình trong hộ chiếu với ngoài đời khác nhau quá. Tony phải giải thích hết lời, nói đây không phải là đoàn ca sĩ đâu, đại lý bán phân cả đấy. Có giấy của bệnh viện thẩm mỹ nè. Họ hổng tin, nói bán phân sao đẹp vậy, còn bắt hát nghe thử. Các chị bèn hand-in-hand tốp ca ngay bài "Hát về cây lúa hôm nay". Rất tha thiết. Và cả sân bay Incheon, hành khách lẫn nhân viên hàng không, đều ói xanh mặt.
Đăng nhận xét
Đăng nhận xét