quảng cáo
ads
ads
ads

Mẹ đừng mắc sai lầm mẹ nhé !



Dạo gần đây một đồng nghiệp nam hay liên lạc với mẹ. Con có thể thấy mẹ cười khi nói chuyện với chú ấy, khi có điện thoại phản ứng đầu tiên của mẹ là đứng dậy.

mẹ tôi ngoại tình
Gần đây con có đọc một bài viết về một phụ nữ làm vợ bé của một người đàn ông có vợ, thế rồi có một câu nói làm con cứ nghĩ mãi: “Bố ngoại tình, mẹ làm vợ bé người ta…”, câu nói nghe qua thì tàn nhẫn thật đấy nhưng nó lại đúng là sự thật. Con nghĩ đến một cô bạn thân của mẹ, cô ấy đã có quan hệ với một người đàn ông có vợ nhiều năm nay. Một điều mâu thuẫn rồi lại hết sức bình thường là mặc dù chúng ta luôn phản đối chuyện ngoại tình nhưng đều có quen biết với ai đó ngoại tình hoặc làm người thứ ba và chúng ta vẫn là bạn bè tốt với họ. Với mình, đó không phải một kẻ trơ trẽn, phá hoại hạnh phúc người khác, đó chỉ là một người bạn và ta không xen vào các quyết định của họ. Kẻ thứ ba chỉ là một người tệ hại khi họ chen chân vào chính gia đình ta mà thôi.

Con cũng nghĩ đến con của cô ấy, cũng là một đứa bạn thân từ thời thơ ấu của con. Vậy mà con chưa bao giờ tự hỏi người bạn đó đã trải qua cảm giác như thế nào khi có một ông bố cờ bạc, bỏ mặc vợ con, và sau khi chia tay mẹ của bạn ấy đã là một người vợ hờ nhiều năm nay như thế nào; bởi bạn luôn là người vui vẻ, hài hước và tích cực. Mọi chuyện với bạn dường như rất bình thường, giờ nghĩ lại chỉ có duy nhất một lần bạn nói con không hiểu cảm giác của bạn đâu.

Chúng ta cũng hiểu cảm giác khi bị người khác chen chân vào gia đình mình. Phải mất rất nhiều năm để con trưởng thành và có thể phần nào tha thứ cho bố vì đã phạm sai lầm đó. Đến giờ con hiểu con người không dễ dàng chiến thắng được các cám dỗ dục vọng, vật chất, nhất là khi trong môi trường nhiều người có những hành vi đó. Người ta sẽ nghĩ rằng mình cũng phải làm như vậy, chỉ đơn giản như khi thấy bạn bè hút thuốc thì họ cũng học hút vì làm như vậy sẽ tăng “cái tôi”. Người ta sẽ không cho đó là sai mà chỉ nghĩ bình thường. Một lý do người ta thường bao biện cho một việc làm sai là “Đâu phải chỉ mình tôi, những người khác cũng làm vậy kia mà”.

Thứ có thể ngăn con người ta phạm sai lầm hoặc là sức mạnh lý trí hoặc là nỗi sợ sự trừng phạt. Nếu không có một trong hai điều đó thì người ta sẽ bị khuất phục trước cám dỗ, chỉ đơn giản như việc không thể ra khỏi giường vào một buổi sáng mùa đông mà thôi. Đạo đức ư? Khi ấy nó đã bị lu mờ rồi và tiếp sau người ta sẽ bao biện cho hành động của mình và đổ lỗi cho người khác. Đó là phản ứng tự nhiên để tự lừa dối bản thân rằng mình không sai. Lý do đơn thuần nhất đó là ham thích thể xác và muốn tìm cảm giác mới lạ cho cuộc sống thường ngày. Cho dù người bạn đời có hoàn hảo cũng không thể đem lại cảm giác trẻ trung và mới lạ.

Từ ngày đó con không bao giờ còn cảm giác tự hào về bố, con biết mẹ còn sống với bố đến ngày hôm nay cũng vì nghĩa, hoặc nói theo cách khác là sự thương hại. Con thấy rõ bố không làm mẹ hạnh phúc, thậm chí không thể làm mẹ cười. Mỗi năm đến ngày kỷ niệm ngày cưới của bố mẹ, con thậm chí không bao giờ nói lời chúc mừng vì nghĩ sẽ có cảm giác thật giả tạo khi nói điều đó. Thế rồi dạo gần đây một đồng nghiệp nam hay liên lạc với mẹ. Con có thể thấy mẹ cười khi nói chuyện với chú ấy, khi có điện thoại phản ứng đầu tiên của mẹ là đứng dậy. Còn nhiều điểm lạ khác mà mặc dù con vờ như không để ý nhưng hoàn toàn có thể nhận ra.

Con không muốn nói thẳng những nghi ngờ vì không muốn mẹ sợ rằng từ giờ con sẽ luôn quan tâm đến những người bạn của mẹ. Con không muốn làm mẹ xa cách và đề phòng con. Nếu bố mẹ chia tay, con hoàn toàn ủng hộ mẹ tìm kiếm hạnh phúc mới, miễn là người đó không vướng bận gia đình. Con nghĩ nếu mẹ chia sẻ việc này với cô bạn thân chắc cô ấy chẳng giúp được theo hướng mà con mong đợi, nhưng con thực sự không giống với con trai cô ấy. Con đã tìm cách tác động đến người đàn ông kia với hy vọng chú ấy biết gia đình ta không hài lòng với những hành động quan tâm quá mức như thế. Con không bao giờ quên khi trong những ngày khó khăn nhất mẹ nói ngày mai trời lại sáng và dù không có tiền nhưng mẹ tự hào vì con.

Với con, việc có thể làm mẹ tự hào là một điều làm con thấy cuộc sống có ý nghĩa và trước giờ con luôn tự hào vì mẹ. Con biết không có ai hoàn hảo nhưng mong mẹ sẽ không mắc phải những sai lầm mà mẹ đã luôn dạy con phải tránh. Con biết mẹ có thể nhận ra con qua bài viết này, cũng có thể không, nhưng dù có biết đó là con thì mẹ hãy vờ như không phải nhé. Hãy chỉ nghe những điều con muốn nói thôi vì con không muốn có gì thay đổi giữa quan hệ của mẹ con mình. Mẹ hãy chờ con một chút, con sẽ cố gắng để bù đắp lại những khó khăn mẹ đã trải qua vì bố nhưng lại không nhận được sự đền đáp xứng đáng.

Nguồn: Vnexpress Nguyên

Đăng nhận xét

[facebook]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.