April 11, 2025
quảng cáo
ads

Khi Tôi 25 - Blog Tâm Sự tôi viết khi tôi tuổi 25

ads
Khi tôi 25, tôi nhận ra rằng thế giới này rất công bằng. Khi chúng ta nhận được thứ gì đó thì ắt hẳn cũng sẽ mất đi một thứ khác quan trọng không kém.

Khi tôi 25 – là ranh giới chuyển mình giữa một người con gái và một người phụ nữ, tôi nhận ra rằng những suy nghĩ của tôi với cuộc đời này chẳng còn giản đơn và đơn thuần như trước nữa.
Khi tôi 25, tôi nhận ra rằng bản thân mình phải đủ tỉnh táo, phải đủ sáng suốt để nhìn nhận mọi vấn đề trong cuộc sống này. Tôi biết thế nào là tự mình vượt qua sự thất bại, biết thế nào là vượt qua nỗi đau, biết thế nào là trân trọng và yêu thương bản thân mình hơn nữa.
Khi Tôi 25 - Blog Tâm Sự tôi viết khi tôi tuổi 25

Khi tôi 25, đã bao người ghé ngang cuộc đời tôi, nhưng tôi không trách, ngược lại rất cảm ơn. Cảm ơn cho tôi biết thế nào là cuộc sống thật sự, cho tôi biết thế nào là thế giới đầy màu sắc. Khi ấy, tôi biết được thì ra, việc cân bằng cuộc sống chẳng có gì khó, sự đổ vỡ của những mối quan hệ vốn chỉ là lẽ thường tình.

Khi tôi 25, tôi vẫn luôn tin về một tình yêu đẹp và lãng mạn, vẫn luôn tin về một tình cảm chân thành, một bờ vai vững chãi. Nhưng tôi nhận thức được rằng, trên đời này chẳng có hoàng tử, và mình chẳng phải nàng công chúa.

Khi tôi 25, tôi biết rằng ở độ tuổi này sẽ chẳng còn trẻ để mà ngông cuồng, nhưng cũng chẳng quá "già" để phải quay cuồng vì cuộc sống.

Ở tuổi 25 này, tôi luôn tự hào với chính bản thân mình, luôn tự tin với cuộc sống đầy sắc màu của mình. Bởi cuộc sống này là của tôi, và chính tôi làm chủ nó.

Biểu tượng cảm xúc heart 25 tuổi: Tôi thấy tự hào về chính bản thân
Tôi biết nấu ăn, biết thêu thùa, tôi ngâm chanh, ngâm sấu, ngâm mơ. Sáng dậy tôi đi chợ, chế biến thức ăn, để tối về nấu nướng và mang đi cả buổi trưa ngày hôm sau nữa. Tôi có thể làm được những điều đơn giản mà những người phụ nữ có thể làm. Thi thoảng rảnh và có hứng trong người, tôi cũng thoa lotion trước khi đi ngủ, thoa một lớp son trước khi đi làm. Tôi mặc váy, tôi đi giày cao gót. Tôi học yêu chính bản thân mình, tôi lo cho cuộc đời bé nhỏ của chính bản thân tôi. Tôi có một giá sách, trên đó bày biện những quyển sách tôi đã đọc đến vài lần, một cái bàn học mà tôi chủ yếu để đồ linh tinh là chính, một cái tủ nhựa nhiều ngăn đựng những thứ lặt vặt, và nhất là, một cái tủ lạnh để tôi bỏ thức ăn.

Biểu tượng cảm xúc heart 25 tuổi: Tôi thấy cuộc sống của mình cũng đầy đủ , trọn vẹn như ai
Tôi có 1 tài khoản ngân hàng (dẫu chẳng bao giờ có tiền), một laptop, một xe máy. Tôi thấy mình giàu có hơn so với rất nhiều người. Dẫu tôi chỉ ở nhà thuê, nhưng ít nhất tôi vẫn có tiền để thuê nhà. Tôi có thể tự chủ cuộc đời mình.

Biểu tượng cảm xúc heart 25 tuổi: Tôi thấy mình có một thú vui nho nhỏ dù chẳng đến đầu đến đũa
Tôi có một trang mạng xã hội, nơi mà tôi có thể trải lòng mình, tôi viết cho chính tôi mà không phải cho bất cứ ai khác. Người khác đọc thì cứ đọc, suy nghĩ gì thì cứ suy nghĩ thôi. Tôi thích viết, dẫu những thứ tôi viết ra nó cũng vu vơ như chính bản thân tôi thôi, nhưng tôi luôn giữ gìn những điều tôi cho tràn lên trang giấy. Và trang cá nhân của tôi, như một cái hộp vô tận để tôi có thể thoải mái diễn tả những nhìn nhận của tôi về cuộc đời này bằng câu chữ. Rồi một ngày rảnh rỗi nào đó, lục lại những điều xưa cũ, tôi thấy bật cười về những điều mình viết ngày xưa.

Biểu tượng cảm xúc heart 25 tuổi: Tôi vẫn thấy mình là một cô nhóc lười, thích chiều chuộng bản thân
Tôi không sợ chết. Trải qua nhiều chuyện, tôi ý thức rằng, cuộc đời này là hư vô. Dẫu sống hay hay sống dở cũng chỉ là một cuộc đời. Nên cứ khóc, cứ đau, cứ vui, cứ cười đi, đến khi nằm với đất, mới chép miệng cuộc đời mình cũng phong phú đó chứ, đâu có tẻ nhạt như ai đâu. Chắc vì chưa có chồng, có con nên là tôi chưa biết sợ. Tôi chỉ lo một điều, nếu một ngày mình không còn ở trên cuộc đời này nữa (chỉ là ví dụ thôi), bố mẹ tôi sẽ phải đau khổ, phải nhớ tôi.
Tôi thấy, có nhiều hơn một điều để níu giữ tôi trong cuộc đời này.

25 tuổi
Tôi bớt dại khờ, dẫu vẫn cố làm những điều mình muốn, bất chấp hậu quả thế nào.

25 tuổi
Tôi thấy cuộc đời mình dần trọn vẹn, dần có những nét đầu tiên của một bức tranh đời người.

25 tuổi
Tôi khóc khi buồn, cười khi vui. Và đôi khi, thấy mình như một đứa trẻ.

25 tuổi
Tôi là tôi
Vẫn là tôi thôi
Dẫu xấu xa, dẫu làm tổn thương một số người...thì tôi vẫn mong, tôi mãi được là tôi...
Author: Jii
ads
Nhãn:

Đăng nhận xét

Đăng nhận xét

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.