quảng cáo
ads
ads
ads

Song tử gửi Bạch Dương cô nàng không chịu lớn - Blog Tâm Sự Tình Yêu

Này ấy, ấy có biết tớ đã bị "thích" ấy rồi không? Chắc ấy chả biết đâu :")
Ấy - một nàng Bạch Dương, thực sự "hồn nhiên" ngoài-mức-quy-định!
Tớ không thể hiểu làm sao ấy lại có thể dễ dàng đi đến chỗ ở của một người con trai ấy chưa từng biết mặt, và quen biết cũng chỉ qua mạng như thế?
Nhưng cũng chính vì cái sự hồn-nhiên-ngoài-mức-quy-định đó của ấy nên tớ - một tên bình-thường-về-mọi-mặt mới có thể quen với ấy.
Lần đầu tiên tớ đến gặp ấy. Tớ thực sự đã bị hút hồn bởi 1 khuôn mặt ngây thơ, xinh xắn dưới ánh nắng nhẹ. Tớ đến, không biết ấy chỗ nào nhưng dường như có gì đó mách bảo anh rằng người con gái đang đi từ phía xa kia về phía tớ, chính là ấy!
Song tử gửi Bạch Dương cô nàng không chịu lớn - Blog Tâm Sự Tình Yêu

Rồi ta dần quen nhau. Ta thường đi chơi cùng, nói chuyện vui vẻ như đã thân quen mặc dù mới biết. Lạ thật đấy! Tớ không hề có cảm giác xa lạ với ấy! Mà ngược lại, thấy thân quen hết sức.
Và có lẽ, tớ đã thích ấy rồi!
Khi ta trở nên thân hơn, ấy và tớ cùng kể cho nhau về bản thân. Thật vui vì tớ và ấy lại có nhiều điểm chung như vậy. Bên trong tim tớ vui lắm. Vì từ lâu, tớ không hề có được 1 người tri kỷ. Dần dần, ấy và tớ thân hơn, có những chuyện riêng tư đem nói với nhau. Để rồi cũng từ đó tớ buồn hơn vì 1 điều lẽ ra tớ nên biết trước khi gặp ấy.
Nhưng ấy là người ngang ngạnh bậc nhất mà tớ từng gặp đấy. Và cũng trẻ con không kém ^^~
Ấy và tớ hay cãi nhau, nhỏ thôi, cũng chỉ vì vấn đề nho nhỏ bình thường.

Rồi thì ấy quá trẻ con, suy nghĩ cũng thật đơn giản, có thể nói như vậy. Ấy đâu có biết được lòng người hiểm ác, gian xảo thế nào đâu? Ngay chính tớ đây, va vấp nhiều, ngỡ cứ tưởng mình đã thấu rõ nhưng còn nhiều mánh khóe mà tớ chưa hề biết để mà đối phó. Nên tớ chỉ cố gắng đưa ấy ra khỏi những điều tệ hại ấy thôi.
Vậy mà ấy có chịu nghe tớ nói về vấn đề này đâu. Ấy còn trẻ con lắm. Tớ nói thật đấy! Ấy chưa thực sự học được cách suy nghĩ chín chắn đâu, vậy mà cứ ngang tàng như mình đã là người lớn ý =.=

Ấy à, ấy yên tâm đi nhé! Vì tớ vẫn còn ở đây, tớ sẽ không để những điều đó đến với ấy đâu. Tớ sẽ dần dần đưa cách suy nghĩ vào cho ấy. Nhưng chính điều này cũng khó cho tớ lắm. Vì khi đó, tớ sợ ấy sẽ thấy  được lòng tớ mất!
Nhưng, tớ là một kẻ nói dối! Tớ đã nói dối ấy nhiều lắm đấy!
Tớ thường nói với ấy là ấy phải gìn giữ tình cảm với người đó, đừng để vuột mất. Nhưng ấy đâu có biết rằng tớ ước ao mình là người đó biết bao...
Mỗi khi đi chơi, mua đồ lưu niệm,... người mà ấy nhắc tới đầu tiên không phải người đội nắng đi với ấy, mà là người kia, lòng tớ như xiết lại...

Mỗi khi ấy buồn, tớ luôn không nhẹ nhàng đến bên nghe chuyện. Mặc dù lúc đó tớ muốn nói những lời ngọt ngào, nhẹ nhàng để ấy vui lòng hơn vì tớ biết không ai muốn nghe chỉ trích nhưng điều tớ làm lại là ngược lại... Thế nhưng ấy vẫn vui trở lại được. Thật lạ!
Mỗi khi ánh mắt tớ đang nhìn ấy bị bắt gặp, tớ chỉ biết lảng tránh bằng cách đưa ra 1 chủ đề nào đó, nhưng ấy có biết tớ che giấu điều gì sau ánh mắt đó không?...
Mỗi lần ấy mệt mỏi tựa vào vai tớ, tớ chỉ mong khoảnh khắc này kéo dài mãi, hay bờ vai này sẽ là chỗ dựa cho ấy mọi lúc. Nhưng tớ biết ấy đã thuộc về một bờ vai khác rồi nên...
Có đôi lần, tớ chợt nảy ý định giành ấy về phía mình. Nhưng khi nhìn ấy vô tư cười đùa, ý định đó tan biến, thế vào đó là khoảng không im lặng...
Và nhiều khi có những lúc vui đùa, bất chợt tớ nhìn sâu vào đôi mắt ấy, tớ nghe tim mình bỗng loạn nhịp trước đôi mắt long lanh kia. Để rồi giật mình sau câu hỏi "Sao thế" và luống cuống đáp "Không có gì"...
Có những lúc tớ mệt mỏi lắm, nhưng ấy hỏi có chuyện gì thì tớ lại đáp là mọi chuyện đều ổn. Thực ra tớ không hề ổn chút nào đâu ấy ơi...
Tớ luôn nói chuyện về những người bạn tớ gặp ở trường, về những người bạn của tớ, nhưng sau những câu chuyện nhạt thếch mà tớ đã kể theo lối cuốn hút đó, tớ cô đơn lắm...
Thực tế là tớ có nhiều vấn đề sau những tiếng cười tưởng như thoải mái kia! Nhưng tớ không muốn ấy biết đến chúng. Vì tâm hồn ấy vẫn trong lắm. Ấy không cần phải biết những chuyện đó để mà phải mang sầu tư vì suy nghĩ.
Tớ muốn ấy luôn được vui, và sẽ luôn như bây giờ - không buồn lo, không suy nghĩ, không vấn vương điều gì. Và tớ sẽ cố gắng giữ cho điều ấy luôn được bảo đảm. Vì chỉ cần ấy suy nghĩ chút thôi, tớ sẽ không giấu nổi mình...
Tớ hứa sẽ cùng ấy đi trên đoạn đường phía trước, để cho ấy sẽ được suôn sẻ vượt qua. Dù cho vấp ngã, tớ sẽ vực ấy dậy. Dù có mệt mỏi, tớ sẽ cõng ấy bước đi...

Nhưng, không biết tớ còn có thể cùng ấy đi bao xa nữa. Vì sức khỏe tớ thực sự có vấn đề rồi. Rồi một ngày, bỗng dưng không còn thấy tớ nữa, ấy đừng lo, cũng đừng cố gắng tìm tớ nhé. Vì không tìm ra đâu :")
Ấy cứ bước tiếp đi và học cách vững bước. Vì tớ vẫn ở cạnh bên ấy, dù không phải là phần thể xác.
Ấy sẽ phải học cách suy nghĩ, học cách sống, cách thích ứng với xã hội này. Vì những điều ấy rất cần thiết cho ấy - cô nàng không chịu lớn...
Và đừng lo, vì tớ sẽ luôn bên ấy.

TỚ HỨA ĐẤY!!!

Đăng nhận xét

[facebook]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.